Page 116 - Tâm lý trị liệu
P. 116

– Thức tỉnh những ý nghĩ lạc quan tích cực và thực tế hơn: quán tưởng

               dừng những ý nghĩ vẩn vơ, tiêu cực và thay thế chúng bằng những ý nghĩ tích

               cực tốt đẹp hơn.


               V. LIỆU PHÁP GIẢI MẪN CẢM

                       Đây là một phương pháp quan trọng trong trị liệu tâm lý được Tiến sỹ

               Joseph Wolpe (1958) đề xướng. Liệu pháp này được dùng để hoá giải những
               rối nhiễu tâm trí kiểu ám sợ, lo hãi, chẳng hạn sợ chuột, sợ rắn, sợ đi học, sợ

               nói trước đám đông…và đã được thừa nhận là một trong những phương

               pháp hoá giải lo hãi có hiệu quả, dễ sử dụng và dễ thành công.


                       Lý thuyết ức chế tương hỗ của Wolpe cho rằng hệ thần kinh có các pha
               hưng phấn và ức chế luân phiên nhau, rằng tại cùng một thời điểm, hệ thần

               kinh không thể vừa thư giãn vừa căng thẳng. Những căng thẳng hình thành

               trong những tình huống nào đó được giả thiết, là phản ứng của cơ thể được

               điều kiện hoá. Tại sao một số người lại trở nên lo lắng khi đối mặt với những

               kích thích không có hại như sợ đi máy bay, sợ rắn không độc, sợ khoảng

               trống, sợ tiếp xúc xã hội… Phải chăng lo hãi là do nhưng kiểu điều kiện hoá
               nào đó mà những người này đã trải nghiệm từ trước?


                       Chủ động giãn mềm cơ bắp, đưa cơ thể vào trạng thái thư giãn được

               xem là cách có hiệu quả để chống lại những phản ứng của cơ thể đã được

               điều kiện hoá. Bằng cách tiếp cận dần dần với những kích thích gây lo sợ,
               căng thẳng có thể dẫn đến việc dập tắt dần những lo sợ được điều kiện hoá

               này.


                       Liệu pháp giải mẫn cảm hệ thống bao gồm các bước cơ bản sau:

                       1– Tưởng tượng ra một loạt các kích thích gây stress xung quanh một

               sự kiện gây sợ nào đó và sắp xếp các kích thích gây sợ này theo một trật tự,

               từ yếu đến mạnh (có thể dùng thang đo mức độ lo hãi từ 1 – 100 điểm).

                       2– Đưa cơ thể vào trạng thái thư giãn toàn thân.


                       3– Trong trạng thái thư giãn, thân chủ tưởng tượng một cách sinh

               động, lần lượt những kích thích gây lo âu đã liệt kê từ mức yếu nhất để cơ thể
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121