Page 105 - Tâm lý trị liệu
P. 105
Khi hít vào tập trung tâm trí quán tưởng hơi thở đi xuống theo mạch
Nhâm (đường trung tâm trước bụng), khi nén lại tập trung chú ý tại Đan điền,
khi thở ra quán tưởng khí đi lên theo mạch Đốc (đường cột sống) có thể luyện
tập phép thở này vào bất kỳ thời gian nào trong ngày (nhưng tránh tập ngay
sau bữa ăn), mỗi lần tập ít nhất thở 10–15 lần.
Luyện thở 4 thì
Thở 4 thì là phép thở luyện nội lực gồm thì hít vào, thì nén khí, thì thở
ra và thì ngừng thở. Mục đích của phép thở bốn thì là nâng cao hiệu suất của
quá trình hô hấp, trao đổi chất và đào thải chất độc: kích thích Đan điền khí,
phối hợp đồng bộ khí thở với chân khí giúp vận hành chân khí trong mạch
Nhâm – Đốc.
– Cách tập: Chọn một tư thế thích hợp thoải mái (tốt nhất là tư thế ngồi
kiết già hoặc bán kiết già. ngồi thẳng lưng không tựa) giãn mềm tất cả các cơ,
tâm buông xả, bế ngũ quan điều hoà hô hấp, ổn định nhịp tim. Tập trung kiểm
soát hơi thở, từ từ hít vào theo đường trung tâm (mạch Nhâm), ngưng thở
nén khí ở bụng dưới (Đan điền) sau đó từ từ thở ra bằng mũi. Cuối cùng khi
thở ra hết, thì ngưng thở một lúc rồi điều hoà hô hấp trở lại. Theo sách tĩnh
khí công của Hoàng Vũ Thăng (l997), thì cuối cùng – ngưng thở rất quan
trong vì nó vừa có ý nghĩa kích thích nâng cao hoạt động của phế, vị, vừa có
ý nghĩa để chân khí hồi về đồng bộ với sự hô hấp tiếp theo.
Khi ngưng thở nén khí nên buông lỏng toàn thân. Tập trong quán ý vào
Đan điền. không nên cố nén quá, để kích thích hoạt động của phủ tạng ở mức
vừa phải để không gây biến loạn bấtt lợi (ho sặc sụa). Tỷ lệ thời gian của thì
ngưng nén lâu hơn, còn lại 3 thì kia như nhau, tuy nhiên còn phụ thuộc vào
thể trạng, trạng thái bệnh lý như sau:
– Có bệnh ở tâm, phế. Tăng hít vào giảm nén. giảm ngưng
– Có bệnh ở tỳ, vị: Tăng nén giảm thở ra
– Có bệnh ở can, thận: Tăng thở ra, tăng thời gian ngưng. giảm hít vào,
giảm nén.