Page 117 - Giáo trình môn học Dược lâm sàng
P. 117
lưng và cổ, đau cơ, đau sẹo, đau mặt, đau khung chậu mạn tính, đau do nguyên nhân thần
kinh.
1.1.2. Đánh giá mức độ đau
Đau là một triệu chứng chủ quan của người bệnh. Do đó việc chẩn đoán và lượng giá
đau rất phức tạp và khó thống nhất. Bản thân người bệnh đôi khi cũng không đủ sáng suốt
để đánh giá tình trạng của mình, do có nhiều yếu tố ảnh hưởng như tuổi, giới tính, khả năng
chịu đựng, tình trạng sức khỏe. Để thuận tiện trong điều trị, một số tiêu chí và thang đánh
giá đau đã được đề xuất.
- Các tiêu chí đánh giá đau: Một số tiêu chí phải được đánh giá để ước tính mức độ
của cơn đau: Mức độ đau (đánh giá dựa trên nguyên nhân và phương tiện giảm đau), kiểu
đau (nhói, rát, âm ỉ, ...), vị trí, mức độ nghiêm trọng, thời gian.
- Thang đánh giá đau: Nhiều thang đánh giá đau mang tính định lượng hoặc định tính
đã được phát triển từ năm 2003, cho phép thực hiện các chẩn đoán và đánh giá phù hợp
trên lâm sàng. Một số công cụ dễ dàng sử dụng như: Bộ câu hỏi của McGill-Melaz; thang
hình ảnh (VAS - Visual Analog Scale): Đau rất nhẹ - Đau nhẹ - Đau vừa – Đau rất nặng –
Đau
1.2. Các biện pháp kiểm soát đau thường dùng trên lâm sàng
1.2.1. Phương pháp không dùng thuốc
+ Phương pháp xoa bóp:
+ Phương pháp châm cứu:
+ Phương pháp ngoại khoa:
+ Một số phương pháp vật lý trị liệu : Chạy tia hồng ngoại, từ trường, laser công suất
thấp.
1.2.2. Phương pháp giảm đau bằng thuốc
+ Thuốc giảm đau tác dụng lên hệ thần kinh trung ương: các dẫn xuất của morphin
+ Thuốc giảm đau tác dụng ngoại biên: gồm các thuốc nhóm NSAIDs
1.3. Nguyên tắc sử dụng thuốc giảm đau
1.3.1. Sử dụng thuốc theo tư vấn y tế
Nguyên tắc đầu tiên khi sử dụng thuốc giảm đau là nhắc nhở người bệnh thực hiện
đúng quy định và không dùng thuốc giảm đau mà không có tư vấn y tế.
1.3.2. Lựa chọn thuốc giảm đau phù hợp với người bệnh