Page 246 - Giáo trình môn học vi sinh vật học
P. 246

2. Miễn dịch

                        Trong bệnh ngộ độc thịt, miễn dịch dịch thể không bền vững, không tồn tại lâu.

               3. vai trò gây bệnh, dịch tễ học

               3.1. Khả năng gây bệnh
                       Biểu hiện lâm sàng: bệnh nhân mắc bệnh khi ăn phải thức ăn có nhiễm khuẩn.

               Thời kỳ ủ bệnh từ 6 đến 8 giờ, nhưng có khi tới 8 đến 10 ngày. Sau thời kỳ ủ bệnh, bệnh

               nhân thấy đau bụng vùng thượng vị, nôn mửa, ỉa chảy (có khi táo bón). Đồng thời có biểu

               hiện thần kinh như trông không rõ, nhìn đôi, có khi không nhìn thấy gì, nhận thức về sự

               việc không minh bạch, nhức đầu, choáng váng. Ngoài ra có thể gây rối loạn thần kinh cơ:
               gây liệt đối xứng hoặc không. Trong giai đoạn cuối của bệnh, nếu không được điều trị kịp

               thời, bệnh nhân khó thở, thở nhanh nông và cuối cùng chết do ngạt thở. Một số trường

               hợp bệnh nhân vẫn tỉnh táo cho đến lúc chết. Trong những trường hợp nặng, nếu khỏi có

               thể để lại di chứng.

               3.2. Cơ chế gây bệnh
                       Bệnh ngộ độc thịt là một loại bệnh nhiễm khuẩn, nhiễm độc. Cơ thể bị bệnh có thể

               do ăn phải độc tố có sẵn trong thức ăn hoặc ăn phải độc tố vừa tiết ra ở đường tiêu hoá và

               các mô do vi khuẩn mới xâm nhập vào. Khi vào dạ dày, độc tố không bị dịch vị phá huỷ,

               độc tố ngấm nhanh vào máu và phân tán khắp cơ thể, vào các tế bào của các mô khác

               nhau, trước hết vào tế bào của hệ thần kinh trung ương rồi gây ra những biểu hiện lâm
               sàng phát sinh từ hành tuỷ.

               3.3. Dịch tễ học

                       - Trực khuẩn ngộ độc thịt có thể tồn tại trong đất và nhiễm vào thực phẩm nếu quá

               trình sản xuất và bảo quản không đảm bảo vệ sinh.

                       - Tất cả các loài động vật máu nóng đều cảm nhiễm với trực khuẩn ngộ độc thịt
               (ngựa là loài cảm nhiễm nhất) và đều có khả năng lây bệnh cho người.

               4. Chẩn đoán vi sinh

               4.1. Chẩn đoán trực tiếp

                       - Bệnh phẩm: chất nôn, dịch rửa dạ dày, nếu còn thức ăn mà trước đó bệnh nhân

               đã ăn là tốt nhất. Cho bệnh phẩm vào nước muối sinh lý vô khuẩn, ly tâm lấy cặn.

                                                            246
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251