Page 74 - Marketing Dược
P. 74

chóng như một bác sỹ thần kinh hay một bác sỹ tim mạch. Các dược phẩm mới

                  ít phổ biến thường hiếm khi bị bệnh nhân xem xét về giá cả. Thế nên các bác sĩ
                  chuyên khoa hiếm khi phải chịu bệnh nhân kêu ca về giá thuốc. Các bác sỹ chăm

                  sóc sức khỏe ban đầu, những người gặp bệnh nhân thường xuyên và thường làm

                  việc dưới những hệ thống buộc họ chịu đựng (hoặc chia sẻ) các chi phí cho các
                  quyết định của họ.

                        Các tác dụng phụ của dược phẩm cũng là một trong những căn cứ để định
                  giá. Trong một vài trường hợp, bác sĩ sẽ dựa vào những yếu tố lợi ích và nguy

                  cơ mà xem xét có sử dụng dược phẩm này hay không? Các bác sỹ phẫu thuật

                  mạch máu đã hạn chế việc sử dụng thường xuyên các hợp chất thrombolytic.
                  Các nghiên cứu so sánh việc sử dụng thrombolytic với phẫu thuật mạch máu tiến

                  hành bởi các bác sỹ phẫu thuật mạch cho thấy những cuộc phẫu thuật không chỉ
                  an  toàn  hơn,  hiệu  quả  hơn  mà  còn  ít  tốn  kém  hơn  so  với  việc  chỉ  sử  dụng

                  thrombolytic; trong khi các nghiên cứu tiến hành bởi bác sỹ X-quang và những

                  bác sỹ khác lại cho thấy điều ngược lại. Do vấn đề chưa được làm sáng tỏ nên
                  một số người mặc nhiên thừa nhận giá của thrombolytic quá cao, mặc dù không

                  có cơ sở chứng thực.

                        Vì những lí do trên, khi xây dựng chính sách giá cho dược phẩm cần xem
                  xét những yếu tố sau:

                        + Giá đóng vai trò gì trong quyết định kê đơn, cung ứng, tiêu thụ, hay mua

                  dược phẩm cùng loại?
                        + Khả năng các bác sĩ đối mặt với các phản ứng tiêu cực về giá thuốc cao

                  đến mức nào?
                        Ở những thị trường ít có mặt các hãng dược, thuốc mới cần được cân nhắc

                  trong quá trình định giá. Mặc dù một sản phẩm giá $1,50 cho một ngày sử dụng
                  có vẻ là rẻ, nhưng nếu bệnh nhân có thu nhập hạn chế phải dùng 3 hay 4 liều

                  như thế hàng ngày, tổng chi phí trở nên đắt đỏ và khó chấp nhận được. Một vấn

                  đề nữa là những bệnh nhân không có đủ tiền mua thuốc thường không uống
                  thuốc hoặc uống thuốc không đủ liều. Sự tuân thủ với liều lượng hàng ngày và

                  cả thời gian trị liệu là một mối quan tâm thường trực. Một ngiên cứu đã chỉ ra

                  rằng 50% bệnh nhân được kê đơn điều trị một căn bệnh mạn tính không thể hiện
                  triệu chứng bệnh ra ngoài thường bỏ điều trị vào năm đầu tiên. Nguyên nhất có

                  thể xuất phát từ việc không nhận thức được tầm quan trọng của sự tuân thủ hay

                  do không có khả năng chi trả tiền thuốc men.


                                                                                                          74
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79