Page 262 - Giáo trình môn học vi sinh vật học
P. 262
Nói chung các Leptospira có sức đề kháng yếu, song cao hơn các xoắn khuẩn
khác; chết nhanh trong môi trường acid. Leptospira có thể sống tự do ở trong đất, trong
nước ngọt và mặn (sống được hàng tháng) nhưng có ánh sáng mặt trời thì nhanh chết.
2. Khả năng gây bệnh
2.1. Gây bệnh ở ngƣời
Dây chuyền dịch tễ: Nguồn lây là các súc vật mang Leptospira và nước tiểu của
chúng. ổ chứa thường xuyên là loại gặm nhấm (chuột), chúng luôn đào thải Leptospira. ổ
chứa không thường xuyên là gia súc, trâu, bò, ngựa...
Gậm nhấm
(chuột)
Nước, đất Người
Gia súc (trâu, ngựa)
Đường lây: Qua da bị xây xát, qua vết thương hoặc qua niêm mạc do tiếp xúc trực
tiếp hay gián tiếp với nguồn lây; ví dụ, những người tiếp xúc trực tiếp với gia xúc bị bệnh
như bác sĩ thú y, công nhân chăn nuôi hoặc mổ gia súc... Nhưng có thể nhiễm khuẩn gián
tiếp qua nước, đất bị nhiễm Leptospira như bộ đội, công nhân lâm nghiệp, công nhân
hầm mỏ,...
Bệnh Leptospirosis diễn biến qua 2 thời kỳ:
- Thời kỳ 1: Sốt cao đột ngột sau thời gian ủ bệnh 1-2 tuần. Trong máu có nhiều vi
khuẩn. Sốt kéo dài 3-8 ngày.
- Thời kỳ 2: Sốt trở lại do các cơ quan, nhất là gan và thận bị tổn thương (vàng da,
albumin niệu); có thể có hội chứng màng não do thần kinh trung ương bị tổn thương. Các
mao mạch giãn (có thể xuất huyết) và đau cơ. Xoắn khuẩn nằm lại thận và được đào thải
theo nước tiểu ra ngoài. ở giai đoạn này cơ thể đã hình thành kháng thể.
ở nước ta, bệnh hay gặp ở những người làm việc trong rừng và gần rừng như bộ
đội (biên giới), công nhân địa chất, lâm nghiệp, hầm mỏ, công nhân chăn nuôi và nông
dân.
2.2. Gây bệnh thực nghiệm
262