Page 17 - Sự hình thành bệnh tật và sự phục hồi
P. 17
2.3. Miễn dịch
2.3.1. Dị ứng
Đáp ứng miễn dịch xảy ra khi một người tiếp xúc với một chất vô hại
với rất nhiều người khác, phản ứng không đúng chỗ này được gọi là dị ứng,
hoặc quá mẫn cảm. Các chất gây dị ứng phổ biến bao gồm phấn hoa, bụi, nọc
độc của ong và một số loại thực phẩm khác nhau.
Khi tiếp xúc lần đầu với chất gây dị ứng (kháng nguyên), cơ thể sinh ra
kháng thể (IgE) và các tế bào lympho T đối với từng kháng nguyên. Cơ chế
bệnh sinh của bệnh dị ứng bao gồm yếu tố gen và yếu tố môi trường. Các
triệu chứng của phản ứng dị ứng xuất hiện bao gồm từ phản ứng nhẹ như hắt
hơi và chảy nước mắt, mũi đến các triệu chứng nặng gây tử vong bao gồm
giãn mạch máu và suy hô hấp cấp trong sốc phản vệ. Các bệnh dị ứng bao
gồm sốt cỏ khô, viêm da cơ địa, chàm, viêm mũi dị ứng, hen phế quản...
2.3.2. Tự miễn
Bệnh tự miễn là các bệnh sinh ra do rối loạn tại hệ miễn dịch trong cơ
thể. Khi đó hệ miễn dịch lại xem chính các tế bào nào đó của cơ thể là
các kháng nguyên lạ nên quay ra tấn công chúng. Bệnh tự miễn khá phổ biến
được chia làm 2 nhóm gồm nhóm các bệnh tự miễn dịch hệ thống như lupus
ban đỏ hệ thống, xơ cứng bì hệ thống... và nhóm các bệnh tự miễn dịch đặc
hiệu cơ quan như viêm tuyến giáp tự miễn, viêm gan tự miễn...
Bệnh tự miễn là bệnh được đặc trưng bởi cơ thể sản xuất tự kháng thể
hoặc một dòng lympho T (tế bào T) tự phản ứng để chống lại một hay nhiều
tổ chức của chính cơ thể mình. Tế bào lympho T, được sản xuất trong tủy
xương rồi di chuyển tới tuyến ức. Tại đây, chúng được định hướng để ngăn
chặn việc tấn công chính các tế bào của cơ thể. Do vậy, nhiều bệnh tự miễn
được cho là có nguyên nhân từ những trục trặc trong quá trình định hướng tế
bào lympho T này, ví dụ bệnh viêm tuyến giáp tự miễn (Hashimoto).
2.3.3. Suy giảm miễn dịch
Suy giảm miễn dịch là một nhóm các tình trạng khác nhau gây nên bởi
một hay nhiều khiếm khuyết của hệ miễn dịch và biểu hiện lâm sàng là tăng
17