Page 60 - Giáo trình môn học vi sinh vật học
P. 60

các kháng thể đặc hiệu. Các kháng thể này có thể sử dụng để trung hoà tác dụng gây bệnh

               của enzym, như người ta đã dùng kháng thể chống coagulase, để ngăn cản sự lan tràn của

               Clostidium perfrigens gây bệnh hoại thư.

                       Một số kháng nguyên enzym cũng được sử dụng trong chẩn đoán. Ví dụ sử dụng
               steptolysin O của liên cầu nhóm A để chẩn đoán bệnh thấp bằng phản ứng ASLO.

               2.3. Kháng nguyên vách tế bào (kháng nguyên thân O)

                       Trừ Mycoplasma, còn mọi vi khuẩn đều có vách. Vách vi khuẩn có thành phần

               hoá học cơ bản là peptidoglycan. Ngoài thành phần này ra, vách còn bao gồm một số lớp

               khác, tuỳ theo loại vi khuẩn và tính chất bắt mầu Gram của chúng:
                       - Vi khuẩn Gram dương:

                       Ngoài  lớp  peptidoglycan,  ở  nhiều  vi  khuẩn  Gram  dương  còn  có  thêm  lớp  acid

               teichoic bám bên ngoài. Acid này và/hoặc lớp polisaccarỉt tạo nên tính đặc hiệu kháng

               nguyên O.

                       Một số vi khuấn còn có một số kháng nguyên khác bao ngoài lớp acid teichoic và
               polysaccarit, như protein M (của liên cầu hoặc phế cầu),  protein A (của tu cầu vàng),

               hoặc lớp sáp (của Mycobacterium)...

                       Tuỳ mỗi loại vi khuẩn mà một trong các lớp trên quyết định tính đặc hiệu kháng

               nguyên thân của chúng.

                       - Vi khuẩn Gram âm:
                       Cấu trúc kháng nguyên của vách vi khuẩn Gram âm phức tạp hơn các vi khuẩn

               Gram dương Nhưng giữa các vi khuẩn Gram âm có các lớp kháng nguyên vách gần như

               nhau. Tính đặc được quyết định bơỉ lớp polisaccarit ngoài cùng.

                       Lớp cơ bản nhất của vách vi khuẩn Gram âm vẫn là peptidoglycan. Bao bên ngoài

               lớp này là các lớp photpholipit A và B (lớp này quyết định tính độc của nội độc tố), sau
               đó là hai lớp polisaccar. Lớp polisaccarrit trong không mang tính đăc hiệu. Kháng nguyên

               của nối đôc tố có bản chất hoá học là lipopolisaccarit, nên thương được viết tắt là LPS.

               Tính đặc hiệu của kháng nguyên O và của LPS là một. Nhưng tính miễn dịch thì có khác

               nhau: Kháng nguyên O ngoài LPS còn bao gồm cả lớp peptidoglycan, nên tính sinh miễn

               dịch của nó mạnh hơn LPS.

                                                             60
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65