Page 42 - Chính trị
P. 42

Theo Hồ Chí Minh trong những chuẩn mực chung của nền đạo đức cách
                   mạng đây là phẩm chất quan trọng nhất, bao trùm nhất và chi phối các phẩm
                   chất khác.

                         Trung với nước là trong mối quan hệ giữa cá nhân với cộng đồng và xã
                   hội, phải biết đặt lợi ích của Đảng, của Tổ quốc, của cách mạng lên trên hết,
                   trước hết; quyết tâm phấn đấu thực hiện mục tiêu cách mạng; thực hiện tốt mọi
                   chủ trương, chính sách của Đảng và pháp luật của Nhà nước.

                         Hiếu với dân là bao nhiêu quyền hạn đều ở nơi dân, bao nhiêu sức mạnh
                   đều ở nơi dân,cán bộ, đảng viên là người công bộc, là đầy tớ thật trung thành
                   của nhân dân. Dân là chủ, Đảng của dân nên dân đói, dân dốt, dân rét, Đảng và
                   Chính phủ đều có lỗi. Muốn hiếu với dân thì phải dựa vào dân, tin ở sức mạnh
                   của nhân dân:“Dễ mười lần không dân cũng chịu. Khó trăm lần dân liệu cũng
                         7
                   xong ”. Vì vậy, mỗi cán bộ phải kính dân, gần dân, lấy dân làm gốc và phấn
                   đấu hết lòng vì dân, việc gì có lợi cho dân phải hết sức làm, việc gì có hại cho
                   dân phải hết sức tránh.

                         Trung với nước hiếu với dân vừa là lời kêu gọi hành động, vừa là định
                   hướng chính trị - đạo đức cho mỗi người Việt Nam trong cuộc đấu tranh cách
                   mạng và xây dựng, phát triển đất nước.

                         + Hai là: yêu thương con người.
                         Quan niệm của Hồ Chí Minh về con người rất toàn diện và độc đáo: Người
                   coi con người là vốn quý nhất,suy cho cùng thì ở đời và làm người càng phải
                   yêu nước, thương dân, thương nhân loại đau khổ. Hồ Chí Minh đã xác định tình
                   yêu thương con người là một trong những phẩm chất đạo đức cao đẹp nhất.
                   Người dành tình yêu thương rộng lớn cho những người cùng khổ,những người
                   lao động bị áp bức bóc lột, Người viết: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham
                   muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được
                                                                                                         8
                   hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành” .
                         Hồ Chí Minh yêu thương đồng bào, đồng chí của Người, không phân biệt
                   họ ở miền xuôi hay miền ngược, là trẻ hay già, trai hay gái... không phân biệt
                   một ai, không trừ một ai, hễ là người Việt Nam yêu nước thì đều có chỗ trong
                   tấm lòng nhân ái của Người.

                         Trong Di chúc, Người căn dặn Đảng phải có tình đồng chí thương yêu lẫn
                   nhau, nhắc nhở mỗi cán bộ, đảng viên luôn luôn chú ý đến phẩm chất yêu
                   thương con người.

                         + Ba là: cần kiệm liêm chính, chí công vô tư.

                         Cần tức là lao động cần cù, siêng năng; lao động có kế hoạch, sáng tạo,
                   có năng suất cao; lao động với tinh thần tự lực cánh sinh, phải thấy rõ lao động
                   là nghĩa vụ thiêng liêng, là nguồn sống, nguồn hạnh phúc của chúng ta. Cần






                                                              13
   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47