Page 7 - Tâm lý trị liệu
P. 7
17.11… Gia Lâm, Hà Nội
Gửi các cô, các chú Trung tâm Tư vấn Tâm lý Thanh niên!
Buổi chiều nay, như bao buổi chiều trước, tự dưng cháu thấy một nỗi
buồn mênh mang vô cớ xâm chiếm tâm hồn mà không thể nào cắt nghĩa nổi?
Vì sao cháu lại có nỗi buồn này? Phải chăng vì một nỗi cô đơn? Cháu thấy
đầu óc mình mông lung trống trải nhưng hình như không có ai để thổ lộ tâm
tình…
Không phải chỉ buổi chiều nay, cháu mới buồn thôi đâu, mà đã bao
nhiêu buổi chiều khác, cháu đều ở trong tâm trạng này. Hiện nay cháu đang
học lớp 12 PTTH. Đến 28/11 này, cháu vừa tròn 16 tuổi. Có lẽ thời 16 là cái
tuổi hay suy nghĩ mông lung và hay buồn vẩn vơ phải không các cô các chú.
Trước kia, hồi cháu học lớp 10, cháu rất vô tư hồn nhiên. Thế mà mới đây,
đặc biệt sang lớp 12 này cháu hay lo lắng buồn phiền và cảm thấy cô đơn
kinh khủng.
Cháu không sợ khổ, không sợ vất vả mà chỉ lo lắng cho tương lai của
mình sau này. Trước mắt cháu là kì thi tốt nghiệp PTTH và cháu có ý định thi
khôi D. Cháu rất thích học ngoại ngữ môn tiếng Anh nhưng cháu lại sợ khả
năng học của mình không biết có đáp ứng được yêu cầu thi hay không?
Chắc các cô các chú đều nghĩ rằng ở tuổi cháu chỉ biết vô tư hồn nhiên
nghịch ngợm phải không? Thế mà cháu lại hay có những nỗi buồn vô cớ xâm
chiếm. Có nhiều lúc cháu hay thẫn thờ tâm tưởng đến một điều gì đó thật xa
xôi huyền áo. Cháu muốn quên đi tất cả đê tập trung cho học tập nhưng
không thể được dường như nó cứ bám riết lấy cháu không cho cháu được
thanh thản. Trời ơi, nhiều lúc cháu muốn đi – đi thật xa đến một nơi nào đó để
kiếm tìm những điều mới lạ của cuộc sống. Nhưng có lẽ ở đâu thì nhịp điệu
cuộc sống cũng cứ đều đều tiếp diễn như thế.
Nhiều lúc cháu tự hỏi cuộc đời sẽ là thế ư? Ngày nối ngày trôi qua…
Các cô các chú đừng cho rằng nỗi buồn này xuất phát từ tình yêu đâu nhé.